260621

 ..." Cô cứ nghe đi. Ngày xưa Đức Phật cũng nói đừng bao giờ tin ngay chỉ vì đó là lời do ta nói ra hoặc do thầy các ông nói ra, chỉ khi nào các ông đã nghe, đã kiểm chứng, đã thấy nó hợp lý và mang lại lợi lạc thì hẵng tin."

"Thưa thầy, con thấy con cứ hay nghi nghi hoặc hoặc."

"Phật nói có nhiều thứ chướng ngại sự tu hành, như tham, sân, si, nghi, tà kiến, thân kiến... Với giới trí thức, cái "mạn" và cái "nghi" thường là cái ngăn họ đến với sự thật. Khi xưa Phật đã gọi những người như thế là "thế trí biện thông", họ có trí tuệ thế gian nhưng không thể ra khỏi cái thuộc về tâm trí. Vẫn đang hoạt động bằng thức. Tu là chuyển "bát thức" thành "ngũ trí". Mà trí thì thuộc về chỗ tĩnh chứ không phải chỗ động".

Tôi cười, xá thầy. Chiều tối, tôi xin phép về nhà để đi Sài Gòn có việc. Mẹ đã phát hiện ra việc tôi ở chùa rồi. Mẹ bảo con phải cẩn thận không bị lừa đấy, bị người ta bỏ bùa. Các đồng nghiệp Mỹ mà tôi kể chuyện hầu đồng, mượn xác cũng bảo tôi: "Cẩn thận đấy. Những người đó có thể đang có các trạng thái "altered reality". Cảm nhận của họ về thực tại bị bóp méo hoàn toàn. Cậu không cẩn thận cũng sẽ bị nhiễm theo họ."


Về nhà - Bất hạnh là một tài sản
Phan Việt

Comments

Popular Posts